Thời cấp 3 phần - 55 - 56

Thứ Tư, tháng 1 11, 2017 0 Comments A+ a-

55
Từ sau cái hôm khai giảng một thời gian thì như đã kể rồi, nói chuyện với Dung là chính, nhưng thế nào cái hôm chết tiệt ấy, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại mượn con C2 của thằng ml Đạo Đưởng để vào Zalo để check tin nhắn của Minh chứ! Cũng như lần trước, lần này cũng hàng 1 loạt tin nhắn luôn, hết mong mình vào, rồi lại buồn, rồi lại đe dọa, cả hôm Trung thu cũng nhắn chúc nhưng khổ có vào được đâu. Vừa đọc xong thì mình cũng rep lại, rep cái thì Minh cũng trả lời ngay, bằng cái icon @@. Đấy, rồi mình quyết định sẽ không trốn đi nữa, thế là lại bắt đầu nhắn tin lại tơi bời!
Tối hôm đấy, hôm sau, rồi hôm sau nữa hôm đếch nào cũng nhắn, có khi từ 8h đến qua 12 h đêm ấy. Trước h toàn 11h đi ngủ nhưng khi chat với Minh có hôm thức đến 1h. Cái hôm mà nt với Minh đến 1 rưỡi 2h gì đấy Minh mới hỏi là mình đã nhắn muộn thế này với ai chưa, mình bảo là chưa. Nhưng Minh lại bảo là Minh nhắn thế với đầy người rồi!
Nhưng lúc ý vẫn chưa nói cho Minh biết là mình là ai, nhắn tin nhiều mới phát hiện ra nhiều điểm giống nhau phết. Ngày sinh của Minh là ngày âm của Mình, rồi vị trí ngồi học lúc ấy cũng giống nhau nữa, bàn 1 dãy 2, tay phải. Hôm ấy mới chém:
-Mai ta học 2 tiết văn đây, lại phải ngồi bàn đầu chán chết không ngủ được!
-Thì t cũng vậy đây, như nhay cả thôi!
-Thế m học tiết mấy với tiết mấy?
-T học tiết x với tiết x+1 !
-Ô thế hả, t học tiết y với tiết y+1 đây!
Sau đấy mấy hôm, cuối tuần về quê, cũng lấy cái điện thoại vào Zalo nhắn tiếp, lúc này Minh mới hỏi mình là ai, nói thật đi! Lúc ý thì thật ra cũng không muốn giấu nữa rồi, nhưng định là 1 tuần nữa mới nói, nên bày ra là Minh phải trả lời 3 câu hỏi thì mình mới nói, nếu không trả lời được thì 1 tuần nữa! Minh đồng ý.
Câu thứ 1: hnimsitnam là gì?
Câu thứ 2:
Câu thứ 3: số t là 0166797abcd, trong đó a>b>c>d và a+b+c+d …
Không nhớ cụ thể nữa, nhưng Minh dốt vl không trả lời được câu cuối, rồi lại bắt mình nói nhanh! Thôi cũng kệ, thế là mới bảo là t là Đàm Hải Đăng lớp 12 Toán 2 đây này! Nhưng Minh cũng không bất ngờ lắm. Bọn con gái đúng là tinh vl các bác ạ, Minh bảo là cái hôm mình nói 2 môn văn vào thứ x đấy, Minh xuống xem thời khóa biểu ngay và thấy có mỗi lớp 12 toán 2 có lịch như vậy thôi, nên Minh cũng đoán Mango là mình. Đấy, thế rồi mình hỏi: Thế bây giờ sao? Minh trả lời: “Nếu chơi thì chơi lại thôi! Chứ sao trăng gì!”
Nói thật lúc ý cũng tâm trạng rối bời lắm, nhưng sau khi nói cũng thoải mái, thế là sau khi đã biết rõ nhau là ai thì mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường thôi, vẫn nói chuyện đều như vắt chanh như vậy =]]!
56
Hơi xấu hổ tý với hơi sến xẩm, nhưng thôi vẫn sẽ up lên những gì mình nghĩ vào thời điểm đó =]]:
“#20
“Cứ gọi ta là Mango!”
…Mi nhớ cuộn băng dính không, mi chưa trả ta đâu đấy, đã nhắc nhwos là phải trả (để ta có cơ hội gặp mi lần 2 chứ -_-) mà chẳng chịu trả, cuỗm luôn chứ!
…”Tại sao lại không níu, cuối cùng mình cũng nhận ra bản chất thật của hắn”- mi bảo ta đấy hả? Ta công nhận là khi ấy có nhờ đứa bạn chuyên gia tán gái vào gỡ rối cho chuyện của mi với ta (bạn thân từ khi mới 3 tuổi nên ta mới cho nick). Ai ngờ nó chưa hiểu gì đã nhắn linh tinh. @@
Mi là người đầu tiên ta có ý định và quyết tâm cưa cẩm, nhưng từ sau vụ đó thì ta biết ta sụp đổ và thất bại rồi. Khi ấy ta rất tuyệt vọng, đau khổ lắm. Ta chẳng còn cảm xúc để nói chuyện với mi nữa. Và tin cuối cùng “ta” nhắn với mi là “1 thằng bạn thích phá chuyện của ta” nhắn (thằng “bạn” đểu). Và ta với mi chính thức sụp đổ từ đó đúng không? – “Từ nay về sau anh với em có còn làm bạn được không?” – “anh và em không cùng tuổi nên chắc không làm bạn được đâu”
Chấm dứt!... từ đó ta bắt đầu thay đổi tính cách
…”Ta từ đó quyết tâm không tỏ tình với ai nữa”
“Vì sao?”
Vì mi đó!
…Và ta đã chặn mi, hôm sau ta nghỉ học, ta buồn, ngày t6, ta muốn quên và xóa sạch hình ảnh mi nhưng đâu dễ. Ta cũng không hiểu vì sao nữa. Nhưng đâu dễ. Cái số điện thoại của mi ta không thể quên được. 0962770xxx (sau này thì thấy nó hiện lù lù trên fb mi)
…Rồi ta hủy chặn mi! Nhưng mi như 1 cái gì đó, khi gặp mi ta bị “đứng hình”, ta muốn tránh xa mi  ( chắc mi cũng vậy), ta tránh mặt mi (hèn nhát và trốn tránh)

...
…Bật Zalo lên tìm bạn bè, 0962770xxx, Nguyệt-tttttttt Minh-hhhhh
@@
Rồi ta bắt đầu như vậy đó, ban đầu ta cũng chẳng biết để làm gì!
Lúc này ta đã khôn và trưởng thành ra rồi! Mi rất vui khi nói chuyện với ta đúng không! Ta có khả năng kể chuyện cười với làm thơ nữa này! Mi cũng tin ta lắm đúng không! Ta cũng rất vui khi được làm mi cười!
…Mi toàn chủ động nc với ta! Ta rất thu hút mà! Haha
…Ta thích chơi trò nối chữ với mi, ta thua 3-4 nhỉ -_-. Xong mi vẽ quả xoài, với ghi âm “đồ điên”, “thank you”, “điên vừa thôi”gửi ta, ta vẫn còn lưu đấy nhá.
…”Ai cho mi ăn cắp cái icon @@ của ta?”
-“ta thích @@”
-“Sao đợt trước mi cấm ta @@ cơ mà”
-“@@”
…Mi kể chuyện buồn với tâm sự chuyện chưa kể với ai bào giờ của mi cho ta, ta chẳng biết nói thế nào cả! Rồi mi hỏi yêu là gì? Ta đâu có rõ, ta còn thiếu nhi lắm, không biết đâu! Rồi mi kể mấy đứa phòng mi, đúng là ghê quá!
Nhưng phong mi khó hiểu vậy! -_-
…”Từ nay ta không vào nữa đâu, vĩnh biệt”
…”Thôi chết ấn nhầm rồi@@”
5+
“Mi phải online nói chuyện với ta, hén tối nay 10 nhá!”
…9h30 ta đã về rồi, “nhớ” mi mà, “Nói sai tai ta có lỗ” – “@@”
Rồi mấy hôm ý ta nói chuyện với mi vui lắm đúng không, mỗi tội mi làm thơ chán quá. Lớp Anh mà gà không chịu được! Đó là kì nghỉ mùng 2 tháng 9 vui nhất của ta!
“Thế mi có thích ta không?”
“@@ Khi khác ta nói cho”
“Ha ha, chắc mi không thích rồi, may quá”
Ta cũng không biết nữa!
“Thế mi có nói mi là ai không?”
“Ko”
“Nói đê-eee”
“Nói ta được gì?”
“Thích gì cũng được”
“Tiền, tự do, thoải mái, hạnh phúc…”
“Nếu mi nói thì tất cả những thứ đó sẽ thuộc về mi”
Chắc là trừ mi nhỉ
…”Thôi ra trường ta nói cho…BYE MI…”



27-9-2014”

Thực sự thì hôm đấy mình đã viết những dòng này, bằng cái cảm xúc chân thật nhất của hôm ấy. Đến hôm nay viết lại, cảm thấy những cảm xúc kì lạ hồi đó trở về. Bây giờ nhận thấy những lời lẽ và suy tư hôi ấy thật ngây ngô, cũng lại sến sẩm nữa, nhưng nó hoàn toàn là những suy nghĩ chân thành nhất, tình cảm nhất và đẹp đẽ nhất của cái thứ gọi là tình yêu. Tuy Minh không phải người con gái đầu tiên mình yêu, nhưng lại để cho mình những cảm giác thật lạ, chắc khó có thể bắt gặp lại sau này! Cũng dễ hiểu vì nó là hồi cấp 3 mà, hồi ý mới nhớn nên chắc ai cũng có những tình cảm như thế, trong sáng, không hề toan tính, rồi sẵn sàng làm mọi thứ chỉ để nụ cười nở trên môi của người ấy =]]

Ôi thôi, tôi lại đang viết gì thế này. Thôi kệ, câu chuyện còn dài dài dài và lan man!