Thời cấp 3 - phần 52 - 54

Chủ Nhật, tháng 1 08, 2017 0 Comments A+ a-

52
Dồi dồi dồi, khổ, tính trì hoãn mãi nhưng mà thôi, không làm không được. Đây cũng là cái bài viết đầu tiên trong năm 2017 này, hôm nay mùng 8 rồi, cũng nghỉ tết cả tuần rồi chứ ít ỏi gì! (nói thế chứ nghỉ tết từ 21/12 năm ngoái rồi =]]). Lại nói về ngày xưa, ngày xưa cái ý định là sau này viết 1 cái blog thì đúng là xuất phát từ phim You are the apple of my eyes, nhưng cái lí do chính là muốn kể về cái tình yêu, mà cũng không rõ ràng tình yêu hay đơn phương hay gì gì. Hồi ý lớp 12, đang trong năm thì đã làm gì có cái tình yêu tình báo gì đâu, nhưng lúc ý hay đọc truyện trên Voz, mấy chuyện tình yêu tình đương, tiêu biểu là Ngày hôm qua đã từng, Nhà nàng cạnh nhà tôi, .. nên mới có ý định sau này chuyển thể câu chuyện hồi cấp 3 của mình thành 1 bài tự truyện luôn. Hồi ý định là lên đại học sáng tác cơ, bối cảnh là cấp 3, nhân vật là Dung Mai Minh. Nhưng mà thôi, sau này, tức bây giờ đã có nhiều thay đổi rồi, suy nghĩ cũng khác.
Hồi đấy còn ngây thơ, quan niệm về tình yêu đúng là trẻ con quá. Hồi xưa cứ nghĩ yêu 1 người nào đó đúng nghĩa, là cả đời vĩnh viễn dõi theo người đó, không cần người đó phải biết, chỉ cần âm thầm dõi theo. Đấy hồi ý quan niệm tình yêu nó phải tuyệt đối kiểu như vậy. Với ngày trước hay xem mấy Anime buồn nên cũng cực thích mấy cái sad-ending. Cũng có khi cái quan điểm nghệ thuật ý nó mới khiến mình làm mọi thứ để cấp 3 nó kết thúc như vậy! Mà thôi, dù gì thì gì, dù là hồi cấp 3 nghĩ như nào thì bây giờ cũng khác rồi, cái con người trẻ con, cái thằng Đăng cấp 3 nếu nó cứ mãi như thế thì sao tồn tại được!
Nếu cái quyển kia hoàn thành xong từ hồi cấp 3 thì chắc chắn câu chuyện từ giờ sẽ có màu sắc khác, nhưng xin lỗi Đăng cấp 3, ta không thể viết về mọi thứ bằng con mắt ngày đó được! Thế nên mấy chuyện về Minh – mấy cái chuyện từng cho là cốt lõi cho cả cái “Thời cấp 3” này sẽ không được viết theo những mong muốn của ngày trước. Vì bây giờ thứ mà mình muốn kể lại là cái thời cấp 3 chứ không phải chuyện về Minh nữa!
Minh bây giờ cũng chỉ là 1 phần trong những kí ức thời cấp 3 thôi chứ không nên quan trọng hóa lên mà làm gì =]]. Đấy, câu chuyện bắt đầu “lại” từ cái đợt nghỉ mùng 2 tháng 9…
53
Trước đấy, đợt cuối nghỉ hè mình nhắn tin Zalo với Minh là sau này t không vào zalo với m nữa đâu. Cũng định sau này lên lớp 12 chẳng liên quan đến nhau nữa, cùng lắm ra trường có khi t mới vào nói cho m là t là ai!
Lại ngoài lề tý, đây là cái mà mình từng nghĩ là sẽ thêm vào câu chuyện nếu giả sử sau này mình có viết tự truyện thật, đây là cái chi tiết sến súa và.. thôi, ngày xưa đã mong ước vậy, tuy bây giờ không phải tự truyện nhưng cũng thêm vào cho Đăng ngày ấy nó vui =]
Hôm ấy cũng là đầu năm lớp 12, như thường lệ thì nhà trường họp kí túc xá, và hôm ý với mình là 1 ngày tâm trạng. Chính vì thế mà mình không đi họp, nhưng cũng không thể trốn trong phòng được vì biết đâu sẽ có cô giáo đi kiểm tra. Trong cái thời điểm ấy tình cờ phát hiện ra phía Lan can của tầng 2, nếu mình trèo xuống và ngôi đấy thì chắc chắn thầy cô hay bảo vệ đi qua sẽ không thể nhìn thấy. Thế là chạy vào phòng lấy điện thoại của đạo đưởng và tai nghe ra đấy, ngồi yên lặng và thưởng thức âm nhạc ở chế độ max volume. Bật mấy bài buồn buồn của MTP và quên đi những vòng xoáy của cuộc đời. Lúc ý mới nhận ra là khoảng không này thật tuyệt, chẳng có ai làm phiền, cũng chẳng có ai nhìn thấy cả. Thật là thú vị khi khám phá ra cái chỗ kì thú này! Nếu có điểu thuốc trên tay thì hình ảnh mình hiện lên sẽ không khác gì mấy ảnh trong page ngôn tình cả! Nhưng không phải lúc nào cũng có thể thưởng thức cái không gian ấy! Vì chỉ khi như hôm nay, cả ktx đi họp thì mới có thể lặng lẽ ngồi thưởng thức mà không có ai nhìn thấy mà thôi!!!! –Hết
Quay trở lại mạch chuyện, cái thời mới lên lớp 12 ấy, thật tâm cũng định sau này chẳng quan tâm đến mấy chuyện của Minh mà làm gì, vì có cố thì cũng sẽ có kết quả gì đâu. Đầu năm cũng tự nhủ như vậy, hôm ý ngồi lôi tệp ảnh của Minh ra, suy nghĩ 1 hồi rôi đem đi cắt hết. Thực tế là không muốn làm như thế vì nghe họ nói xé ảnh người khác sẽ không may mắn cho họ, nên mình mới cắt chứ không xé, cắt thành những mảnh nhỏ nhất như con tim tan vỡ bấy lâu của mềnh! Mà cắt rõ ràng là bí mật như thế rồi mà thằng ml Tiến nó vẫn nhìn thấy được mới giỏi chứ, đm nó. Thằng ml Tiến nó thấy mình rón rén cắt nó đi khoe với cả phòng oang oang, đã thế sang cả phòng 201 mà nói, thế là thằng Cương với thằng Vĩnh cũng mò sang xem chứ. Thằng Cương chẳng hiểu sao nó hỏi mình lấy ảnh Minh ở đâu, rồi nó bảo:
-Cắt đi làm gì tiếc thế, mày không lấy thì đưa tao!
Cái wtf m lấy làm gì? Tuy cắt thế nhưng vẫn giữ lại 2 cái. 1 cái bình thường, còn 1 cái thì như này:

Cái vụ có ảnh thì đơn giản, hồi lớp 11 khi đã kết Minh lòi mắt ra rồi thì quyết tâm lắm, chả hiểu hồi ý sao mà lại máu có ảnh Minh đến thế, thế là mới có sáng kiến là ra hiệu ảnh Ngân Hà làm. Thế là rủ thằng ml Đạo Đưởng đi cùng để làm. Thằng ml này thấy thế mới “Ể” lê tiếng rõ dài rồi mặt dâm tặc cười sảo chá
-Kinh kinh, bố m biết rồi nhá!
Rồi bảo nó là mày đừng nói với mấy thằng cùng phòng nhá, ngại vl. Nó cũng dâm tặc dồng ý. Thế nhưng lúc tối đi lấy thì nó không đi được, thế là đành phải rủ Đạt chim đi cùng, lúc đến đấy xin ảnh họ mình ngại tối tăm mặt mũi nhưng may họ cũng chẳng hỏi nhiều nên lấy cũng dễ dàng. Còn chuyện giữ bì mật thì Đạt Chim giữ bí mật cho mình, còn thằng ml Đạo Đưởng 2 hôm sau nó buôn cho cả phòng, thế là cả phòng biết, thằng ml Tiến thì khoái chí lắm!
Đấy là chuyện của năm lớp 11, còn đầu năm lớp 12 là cắt ảnh =]]
54
Đấy, đợt mùng 2 tháng 9 về nhà thì không may ấn mẹ nhầm vào cái Zalo, thế là nó cứ đăng nhập vào thôi, mở ra thì quá trời là tin nhắn, chả nhớ là mấy chục cái, Toàn là Minh nói chuyện 1 mình, với cố gọi mình! Kể ra hôm ý xúc động vãi đi ý chứ, tự nhiên tưởng Minh quên mình luôn chứ ai ngờ vẫn mong mình xuất hiện thì cũng mừng. Nhưng hôm ý còn bận đi xem bọn trẻ con tập Trung Thu nên đi xem, hẹn Minh tối về nc, nhưng đi xem bọn nó mình cũng chẳng có hứng thú mấy, thế là nhanh nhanh chóng chóng về nhắn tin với Minh.
Mấy hôm nghỉ ấy chém gió với Minh bao nhiêu là chuyện trên giời dưới đất, vui lắm. Lúc ý đố Minh mấy câu Minh dốt ẻo trả lời được. Xong mình thể hiện trình độ sáng tác thơ cho Minh, tặng Minh mấy bài thơ đẳng cấp. Minh có vẻ cũng vui lắm, còn mình vui gấp cả mấy lần =]]. Xong 2 đứa còn ghi âm trêu nhau rồi gửi Zalo cho nhau. Vì cái Zalo s40 nó cùi vl nên chỉ làm được thế thôi. Tuy nói chuyện, rồi kể chuyện với nhau vui như vậy nhưng mình cũng bảo: T ấn nhầm thôi chứ t cũng không có ý định nc với m đâu, mấy hôm nữa t lại off dài hạn thôi! Minh có vẻ không đồng ý, bảo ít nhất cũng phải nói là MÌnh là ai đã chứ, nhưng quyết định là thôi. Có khi ngày ý cứ thôi đừng vào thì mọi thứ đã đẹp. Mà cũng chả hiểu tại sao hồi ý mình lại có ý định thế cơ, chắc kiểu thích bí ẩn với sad-ending trong anime à, cũng chẳng rõ. Thế rồi sau hôm ý mình cũng chẳng vào Zalo nữa thật!

Xong mấy hôm nghỉ ý thì lại đến trường thôi, nhớ hôm đầu tiên đi học sau khai giảng là.. đi lỡ mẹ xe bus. Thế là phải cắm nhà chị Ngọc đếch đi học được, may mà sổ nghỉ học để ở ktx nên nhờ bọn nó kí hộ được. Thế đấy, hôm đầu tiên sau khai giảng lớp 12 là nghỉ học đi net!